Trong Truyện Dã Sử, điểm đặc trưng chính là ký ức lịch sử được lưu truyền trong dân gian, không phải do nhà nước tổ chức hoặc các học giả biên soạn và ấn hành. So sánh với thể loại truyền thuyết, cả hai thể loại này đều chia sẻ điểm chung là truyền tải thông qua truyền miệng trong cộng đồng dân gian và liên quan đến lịch sử.
Tuy nhiên, Truyện Dã Sử thường mang tính lịch sử hơn vì yếu tố này được đặt lên hàng đầu. Tên gọi của thể loại này có chứa từ "sử" và trong định nghĩa, có cụm từ "ký ức lịch sử". Do đó, Truyện Dã Sử thường chặt chẽ hơn với lịch sử. Ngoài ra, trong Truyện Dã Sử thường ít hoặc không có những yếu tố thần kỳ. Thực tế, có thể coi Truyện Dã Sử là truyền thuyết không mang yếu tố thần kỳ.
Một số ví dụ về truyện truyền thuyết có đặc điểm giống Truyện Dã Sử bao gồm câu chuyện về chiếc bánh nậm của Nữ Nhi Phù Quốc ở đầm Cù Mông, ngôi miếu thờ bà Trang, truyền thuyết về hòn Bồ ở vũng Lắm, ngôi miếu thờ bà Trang ở làng Hảo Sơn, huyền thoại về hang Hổ và hang Chùa. Những câu chuyện này liên quan đến nhân vật hoặc sự kiện có thật diễn ra trong lịch sử, nhưng chúng không được ghi chép trong chính sử và không chứa yếu tố thần kỳ.